26 thg 11, 2009

Tặng sư phụ




  

   Sinh nhật 53








Anh tôi tuy đã năm ba
Nhưng mà trông vẫn như là xuân xanh.
Chắc tại khi trước để dành
Nhựa xuân chảy mãi song hành thời gian !!!



  



  Sinh nhật 55







Năm nhăm xuân thắm mặn mà
Chúc cho sức khỏe như là đôi mươi.
Sáng, trưa, chiều, tối vui cười
Trẻ trung, thanh lịch như người Tràng an !!!


    




 20 năm ngày cưới






B. H  hợp với D. A
Như nem với nộm, như chanh với đường.
Như thịt bò tái chấm tương
Như măng lưỡi lợn chỉ thương .. chân giò.


   



  Sắm dương cầm




Hân hoan vui với bạn mình
Từ nay danh giá - Gia đình thượng lưu
Thêm rượu nho với thịt cừu
Khác gì bá tước phong lưu thuở nào.

Rõ ràng như thấp với cao
Dương cầm có cánh kê vào khác ngay
Nhịp nhàng theo những ngón tay
Âm thanh trầm bổng mê say lòng người.

Con chơi mẹ khỏe mẹ cười
Bố lim dim mắt.. yêu đời lắm thay
Yêu con học giỏi, đàn hay
Một mai nhất định có ngày vinh danh !!!

6 nhận xét:

Unknown nói...

cam on e-gia dinh hanh phuc(Doi truoc co tho tang),ko dám nhan,dau lung tuoi gia gan Dat.Vui ve tren do(?)nhé

anhgia nói...

Tình Em xa Quê

Cuộc đời vẫn đẹp sao
Tình yêu vẫn đẹp sao
U thầy ơi, con vui
Nước sông Đào xôn xao
Gió Thượng Trại vi vút

Hồng sắc bờ lốc con
Đời xa xứ chon von,
Ai lu bu tháng Chạp
Túi trĩu nặng càn khônˇˇ
Ngày vãn đến đêm Thơ
Cô đơn đong một Cõiˇˇ
Gió đưa "cây Cải lên Trời"
ˇˇˇˇˇˇˇˇˇˇ

Lê la chiếu rượu Văn
Ngiêng quê hương vào bút
Ong bướm bên nàng Thơ
Nông lại ... khóe già nhăn
Gật gù... nảy í mới

Nè chi cái đau cổ
Nợ văn chương tuổi thơ
Gô vào chai rượu tỏi
A,thần y món Vợ Ta

anh gia nói...

hay hè máu hè
mùi nồng màu xung
lửa và ống đồng
nóng giòn Phương Hằng
cứng dẻo Văn Cung

thợ rèn Thượng Giới
khéo ghép cung Trăng
thỏ Ngọc ngàn đời
lơ lửng tầng không

VLC nói...

hic hic

Unknown nói...

Em khoan lên ngựa vội về,
Cầm cương kéo lại,anh đề câu thơ

Gió thôi gào,mặt trời hửng
Cây ngả ngiêng cười bừng tỉnh giấc khuya
Đèn thắp sáng,sao la đà
Dây ngũ sắc xốn xao vòm lá xanh
Nhộn nhịp Giáng sinh
Bạn tôi trăn trở canh dài
Tháng sau ngày Tết bạn vế quê xa
Hai mươi năm lẻ đến ngày
Rời xa nơi chốn chôn hoài tuổi xuân
Tưởng mình chống chếnh đưa chân
Chân buộc chân tháo biết đi kiểu nào
Sợi dây ảo buộc vô hình
Chừng nào rũ được mình cùng về quê ?

VLC nói...

hic hic