3 thg 2, 2010
23 tháng Chạp
Tiễn ông quan táo lên trời,
Bẩm, con xin có mấy lời muốn thưa:
Rằng, con chăm chỉ "cày bừa"
Thức khuya dậy sớm chẳng chừa việc chi
Mà sao cứ đến mỗi kỳ
Lúc ông thượng giới là khi con buồn???
Con buồn vì trót đi buôn
Bỏ quê yêu dấu ở luôn xứ người
Đón xuân sang vắng tiếng cười
Nhớ cha nhớ mẹ, nhớ người thân yêu.
Quê hương những sớm những chiều
Cái khoai cái sắn mà nhiều tình thương,
Dù không rực rỡ phố phường
Nhưng đầy hoa trái bên đường thôn quê...
Xin cho, sẽ được trở về
Gốc đa, bến nước, bờ đê yên bình.
Tuổi thơ tìm lại cho mình
Bánh đa, bánh đúc.. mái đình thân thương.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
Ngày Ông Táo lên trời kia,
Tôi nghiêng vai áo giấu tia mắt nhìn
Bầu trời lóe sáng những mây
Từ phương Nam gió bay ấm lòng
Lóa mắt mầu tuyết trời Âu
Nuôi con ai tính dài lâu tháng ngày
gió lạnh bưng bát mỳ suông
Bỗng thấy Bác, ta buông gạch xúc tuyết
Quê hương vẫn nhói tâm can
Vẫn nghèo vẫn khó lan man bộn bề
Bao giờ chạch đẻ ngọn đa
Thời ta neo lại phương xa tháng ngày
Hà nội vào thu Dạ Lan hương
Đường Cổ Ngư xưa Hoa sữa vương
Chùm so đũa tần ngần xao xuyến
Gió thì thào thổn thức vấn vương
Hòang hôn về chống chếnh cung đường
Mùi dạ lan da diết mùi hương
Như nhắc nhủ những ngày êm đẹp
Bóng ai xưa như mãi vấn vương
Thu về như nhắc nỗi hòai mong
Hỡi người năm ấy còn nhớ không
Thu về để lại tình trong mộng
Vẫn đẹp tươi hòai vẫn nhớ mong
Ôi dĩ vãng thân yêu sâu lắng
Bỗng hiện về trong gió thu buồn
Rồi lặng lẽ tan vào xa vắng
Lòng tràn trề cảm giác cô đơn
Ngắn ngủi một thời bao kĩ niệm
Bây giờ xa cách mấy trùng dương
Ước gì phép lạ gặp nhau lại
Cùng dắt nhau đi hết đọan đường
Sưu tầm
Đăng nhận xét